Đọc hiểu văn bản: Tháng Hai tương tư hoa đào

Đọc đoạn trích sau:

THÁNG HAI: TƯƠNG TƯ HOA ĐÀO

Đã lâu lắm, chúng mình không được tin tức của nhau Quỳ nhỉ. Chiến tranh cắt đứt ân tình của hai ta: thôi đành lấy câu vận mệnh để khuây dần thương nhớ vậy.
Nhưng thương nhớ kì lạ lắm. Có những đêm không ngủ, nằm nghe tiếng mưa rơi, tôi cố nhớ lại nét mặt của người thương, mà không hiểu tại sao con mắt, miệng cười và mớ tóc xoã trên bờ vai tròn trĩnh lại lu mờ như thể chìm đắm trong khói song. Mà trái lại có những kỉ niệm rất bé nhỏ, rất tầm thường lại hiện ra rõ rệt, không suy suyển một ly trong trí óc của người nặng nợ lưu ly, nằm buồn trong gác nhỏ ngâm câu thơ nhớ vợ.
Tôi nhớ những buổi tối đi trên con đường Toà án ngan ngát mùi hoa sữa, nhớ những đêm trăng hai đứa dắt nhau trên đường Giảng Võ xem chèo, những đêm mưa ngâu, thức dậy thổi một nồi cơm gạo vàng ăn với thịt con gà mái ấp. Bao trùm tất cả những niềm thương nỗi nhớ ấy, tôi nhớ nhất một đêm cuối tháng giêng, đầu hai năm ấy, hai đứa mới quen nhau, cùng ăn chung một quả vú sữa của một người bạn phương Nam gửi ra cho, rồi đánh tam cúc cho tới nửa đêm về sáng. Bây giờ, ngồi xem én nhạn bay, có lúc tôi cũng bổ một quả vú sữa ra ăn, nhưng ăn thì lại nhớ đến một đêm tháng Hai đã mất “để mùa xuân kia có trở lại cũng bằng thừa”.
Yêu cái đêm tháng Hai ấy không biết chừng nào, nhớ những buổi đánh tam cúc và rút bất không biết thế nào mà nói.
Lúc ấy, tết đã hết từ lâu, mọi người đã trở lại với công việc thường ngày như cũ, nhưng mùa xuân vẫn còn phơi phới trong lòng người khách đa cảm nhìn đâu cũng thấy diễm tình bát ngát. Vừa hôm nào đi lễ ở Đống Đa, hôm nay đã là hội chùa Vua; mười ba là hội Lim; rằm tháng Giêng đi các chùa lễ bái; rồi là chùa Trầm, rồi trẩy hội Phủ Giầy, rồi xem tế thần ở Láng, đi về qua Giảng Võ, rẽ vào xem rước vía ở miếu Hai Cô; vài hôm sau lại đi hội Lộ, trở về xem rước ở đình Thiên Hương, ghé qua đình Ủng xem tết thần và đến đêm thì đi xem hát tuồng Tàu ở đền Bạch Mã…
Ở bất cứ hội hè nào, đàn bà con gái cũng đẹp nõn nà. Hoa rét còn đọng ở ngọn cây, ngọn cỏ. Những con mắt cười với những con mắt, những bàn tay muốn nắm lấy những bàn tay. Lòng người ấm áp muốn gửi sự ấm áp cho những người thương mến. Quái lạ, sao cùng là đất nước mà ở miền Bắc trời lành lạnh nên thơ đến thế, mà ở nhiều miền khác thì lúc ấy trời lại nóng, rôm sảy cắn nhoi nhói muốn làm cho ta cào rách thịt ra. Ăn cái gì cũng không ngon vì mệt quá. Đêm ngủ chẳng đẫy giấc vì càng uống nước đá lại càng háo trong người. Cái máy lạnh mở cho hết cỡ cũng chẳng làm thắm được tấm lòng yêu thương mệt nhọc. Người con gái đa tình xa … chợt nhớ đến một câu hát cũng còn nhớ được lúc mẹ ru, khi còn bé, ở đất Bắc xa xôi:
Buồn vì một nỗi tháng Hai
Đêm ngắn ngày dài, thua thiệt người ta!
Yêu quá cái đêm tháng Hai ở đất Bắc; thương quá cái đêm tháng Hai ở Bắc, thành ra cái gì cũng thấy qua đi nhanh quá. Ước gì năm tháng dài thêm ra để ngày thì đi xem hội xem hè, đêm thì cùng với những người thân vui xuân với quân bài cao thấp.[…]

(Trích: Tháng Hai: Tương tư hoa đào; Thương nhớ mười hai – Vũ Bằng; https://sachtruyen.net/doc-sach/thuong-nho-muoi-hai.d7e5f.0003)

Đọc hiểu văn bản: Tháng Hai tương tư hoa đào

Thực hiện yêu cầu sau:

Câu 1. Xác định ngôi kể trong đoạn trích trên?

Click vào đây để xem đáp án

Ngôi kể: Ngôi thứ nhất

Câu 2.Theo tác giả điều gì hiện lên rõ nét nhất trong tâm trí nhân vật tôi khi nhớ về người thương?

Click vào đây để xem đáp án

Điều hiện lên rõ nét nhất trong tâm trí nhân vật tôi khi nhớ về người thương là: Những kỉ niệm rất bé nhỏ, rất tầm thường lại hiện ra rõ rệt

Câu 3. Chỉ ra 01 câu văn có yếu tố tự sự và 01 câu văn có yếu tố trữ tình trong văn bản?

Click vào đây để xem đáp án

-Một câu văn có yếu tố tự sự:

+ Đã lâu lắm, chúng mình không được tin tức của nhau Quỳ nhỉ

+ Vừa hôm nào đi lễ ở Đống Đa, hôm nay đã là hội chùa Vua; mười ba là hội Lim; rằm tháng Giêng đi các chùa lễ bái; rồi là chùa Trầm, rồi trẩy hội Phủ Giầy, rồi xem tế thần ở Láng, đi về qua Giảng Võ, rẽ vào xem rước vía ở miếu Hai Cô; vài hôm sau lại đi hội Lộ, trở về xem rước ở đình Thiên Hương, ghé qua đình Ủng xem tết thần và đến đêm thì đi xem hát tuồng Tàu ở đền Bạch Mã…

-Một câu văn có yếu tố trữ tình:

+ Nhưng thương nhớ kì lạ lắm

+Tôi nhớ những buổi tối đi trên con đường Toà án ngan ngát mùi hoa sữa, nhớ những đêm trăng hai đứa dắt nhau trên đường Giảng Võ xem chèo, những đêm mưa ngâu, thức dậy thổi một nồi cơm gạo vàng ăn với thịt con gà mái ấp

Câu 4. Nêu tác dụng của biện pháp liệt kê được sử dụng trong đoạn văn sau: Vừa hôm nào đi lễ ở Đống Đa, hôm nay đã là hội chùa Vua; mười ba là hội Lim; rằm tháng Giêng đi các chùa lễ bái; rồi là chùa Trầm, rồi trẩy hội Phủ Giầy, rồi xem tế thần ở Láng, đi về qua Giảng Võ, rẽ vào xem rước vía ở miếu Hai Cô; vài hôm sau lại đi hội Lộ, trở về xem rước ở đình Thiên Hương, ghé qua đình Ủng xem tết thần và đến đêm thì đi xem hát tuồng Tàu ở đền Bạch Mã…

Click vào đây để xem đáp án

– Đoạn văn sử dụng biện pháp liệt kê: Liệt kê các lễ hội: hội Đống Đa, hội chùa Vua; hội Lim; các chùa lễ bái; chùa Trầm, hội Phủ Giầy tế thần ở Láng, rước vía ở miếu Hai Cô; hội Lộ, xem rước ở đình Thiên Hương, tết thần, xem hát tuồng Tàu

– Tác dụng:

+ Nhấn mạnh vào việc các lễ hội được diễn ra liên tiếp;

+ Cho thấy tâm trạng háo hức, vui tươi của nhân vật tôi khi được sống trong không khí lễ hội mùa xuân;

+ Giúp câu văn có nhịp điệu, tăng sức gợi hình, gợi cảm; lôi cuốn người đọc người nghe…

Câu 5. Việc trích dẫn câu hát sau trong đoạn trích mang lại hiệu quả nghệ thuật gì?
Buồn vì một nỗi tháng Hai
Đêm ngắn ngày dài, thua thiệt người ta!

Click vào đây để xem đáp án

Việc trích dẫn câu hát
Buồn vì một nỗi tháng Hai
Đêm ngắn ngày dài, thua thiệt người ta!
-Mang lại hiệu quả nghệ thuật:
+Kết hợp yếu tố trữ tình và tự sự (trữ tình – tâm trạng buồn; tự sự – cung cấp thông tin khách qua là tháng 2 thướng có đêm dài ngày ngắn)
+Góp phần tăng sức biểu cảm cho đoạn trích.

Câu 6. Nhận xét về tâm trạng của nhân vật tôi trong các câu văn sau: Yêu quá cái đêm tháng Hai ở đất Bắc; thương quá cái đêm tháng Hai ở Bắc, thành ra cái gì cũng thấy qua đi nhanh quá. Ước gì năm tháng dài thêm ra để ngày thì đi xem hội xem hè, đêm thì cùng với những người thân vui xuân với quân bài cao thấp.

Click vào đây để xem đáp án

– Tâm trạng của nhân vật trữ tình thể hiện: Yêu quá; thương quá; cái gì cũng thấy qua đi nhanh quá; Ước gì năm tháng dài thêm.
– Đó là cảm xúc mãnh liệt của một trái tim đa cảm, yêu thương và gắn bó với quê hương xứ sở.
– Ngợi ca và trân trọng những nét đẹp trong văn hóa truyền thống của dân tộc: những lễ hội giàu bản sắc vào dịp đầu xuân, tình người ấm áp sum vầy.

Câu 7. Nêu một số đặc điểm tản văn trong văn bản trên?

Click vào đây để xem đáp án

Đặc điểm tản văn trong văn bản:
– Về yếu tố trữ tình: Cảm xúc của tác giả về tháng Hai – mùa xuân Bắc Việt, bày tỏ niềm yêu thương, nhớ nhung về những điều bình dị nhất. (Cảm xúc yêu, mến được nhắc lại nhiều lần trong văn bản)
– Đan xen yếu tố tự sự và miêu tả: Miêu tả khung cảnh tiết trời của mùa xuân, cung cấp những thông tin khách quan về những lễ hội – nét văn hóa đẹp của mùa xuân Bắc Việt

Câu 8. Từ nội dung đoạn trích ở phần Đọc hiểu, hãy viết một đoạn văn (khoảng 8 – 10câu) chia sẻ cảm xúc của anh/chị về vẻ đẹp của quê hương mình vào những ngày xuân.

Click vào đây để xem đáp án

Có thể có những ý sau:

– Khái quát chung về vẻ đẹp quê hương khi mùa xuân về…

– Chỉ rõ một vài nét đẹp của quê hương trong ngày xuân: Những vườn hoa đua nhau khoe sắc thắm; cây cối bên đường khoác lên mình chiếc áo xanh của nàng xuân; nhà cửa được trang hoàng rực rỡ…

– Cảm xúc, tình cảm của chính bản thân: vui, háo hức khi được ngắm nhìn và cảm nhận sự đổi thay của vạn vật thiên nhiên, đất trời ngay trên chính quê hương mình; thêm yêu và tự hào về vẻ đẹp của quê hương; trân quý cuộc sống bình yên trên quê hương…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *