Đọc hiểu văn bản: Tôi khóc những cánh đồng rau khúc

Đọc đoạn trích từ văn bản Tôi khóc những cánh đồng rau khúc và thực hiện các yêu cầu:

Cả cuộc đời bà tôi gắn liền với làng và cánh đồng cùng với cây cỏ, côn trùng và đói no, ấm lạnh, với khổ đau, hạnh phúc. Thế giới của bà tôi là ngôi nhà, cánh đồng và dòng sông chảy qua làng. Vì lẽ đó mà bà tôi có thể nghe được tiếng mưa xuân mỏng như hơi thở lúc gần sáng, nghe thấy tiếng cá quẩy vật đẻ tận đầm nước cuối làng trong những cơn mưa đầu tiên của mùa hạ, nghe được những hạt mầm tách vỏ trong lòng đất… Chỉ khi lớn lên ở tuổi mà tôi bắt đầu biết suy nghĩ về kiếp người thì tôi mới cảm nhận được tiếng của những cơn mưa bụi đầu tiên của mùa xuân. Nó đúng là hơi thở của trời đất. Mơ hồ, đằm sâu và nồng ấm. Và cũng chỉ lúc đó tôi mới nghe được tiếng rau khúc nở râm ran và tươi tốt trên những cánh đồng làng bất tận và mờ tối.

Khi mỗi mùa rau khúc nở một màu trắng mơ hồ như sương đọng trên những cánh đồng thì trong tôi lại vang lên một câu hỏi. Câu hỏi năm nào cũng vang lên trong tôi và kéo dài mấy chục năm rồi. Một câu hỏi đơn giản đến mức hình như chẳng có ai một lần đặt câu hỏi đó trong cuộc đời mình: “Làm thế nào mà những cây rau khúc bé bỏng lại có thể giữ được sự sống của chúng trong đất suốt một năm trời qua mưa bão, nắng gió và đến một ngày lại thức dậy tràn đầy sự sống như thế?”, Những hạt rau khúc nhỏ li ti như những hạt bụi. Chúng vùi sâu trong đất với mưa nắng, ngập lụt và bao biến động mà không bị giết chết. Ai cho những hạt rau khúc bé bỏng kia sức mạnh phi thường và sự chịu đựng bền bỉ đến như vậy? Có những câu hỏi về những điều thật nhỏ bé lại chưa đựng cả một bí ẩn lớn của vũ trụ.

(Nguyễn Quang Thiều, Mùi của cố hương, Nxb Trẻ, TP. Hồ Chí Minh, 2017, tr. 13-14)

Đọc hiểu văn bản: Tôi khóc những cánh đồng rau khúc

Câu 1. Đoạn trích được kể bằng lời của nhân vật nào và theo ngôi thứ mấy?

Click vào đây để xem đáp án

Đoạn trích được kể bằng lời của nhân vật tôi, theo ngôi thứ nhất.

Câu 2. Chỉ ra lời văn độc thoại có trong đoạn trích trên.

Click vào đây để xem đáp án

Lời văn độc thoại có trong đoạn trích: Làm thế nào mà những cây rau khúc bé bỏng lại có thể giữ được sự sống của chúng trong đất suốt một năm trời qua mưa bão, nắng gió và đến một ngày lại thức dậy tràn đầy sự sống như thế?

Câu 3. Liệt kê các chi tiết miêu tả cảm giác nghe của người bà. Vì sao người bà có thể có được những cảm giác đặc biệt như thế?

Click vào đây để xem đáp án

– Các chi tiết miêu tả cảm giác nghe của người bà:

+ … bà tôi có thể nghe được tiếng mưa xuân mỏng như hơi thở lúc gần sáng,

+ nghe thấy tiếng cá quẩy vật đẻ tận đầm nước cuối làng trong những cơn mưa đầu tiên của mùa hạ

+ nghe được những hạt mầm tách vỏ trong lòng đất…

– Người bà của tôi có thể nghe được những cảm giác đặc biệt như thế là bởi vì: Cả cuộc đời bà tôi gắn liền với làng và cánh đồng cùng với cây cỏ, côn trùng và đói no, ấm lạnh, với khổ đau, hạnh phúc. Thế giới của bà tôi là ngôi nhà, cánh đồng và dòng sông chảy qua làng. Điều đó có nghĩa, những tiếng bà nghe được là những thanh âm vang lên từ những sự vật thân thuộc nhất, gắn bó máu thịt nhất với cuộc đời bà. Bà đã sống thật sâu sắc với những gì được sống, vì thế mà các giác quan của bà trở nên vô cùng tinh nhạy, có thể nắm bắt được các chuyển động mơ hồ nhất, tinh vi nhất của thiên nhiên tạo vật.

Câu 4. Câu hỏi nào đã vang lên trong tôi và kéo dài mấy chục năm rồi? Em có cảm nhận, suy nghĩ gì về nhân vật tôi qua câu hỏi đó.

Click vào đây để xem đáp án

Câu hỏi đã vang lên trong tôi và kéo dài mấy chục năm rồi là: “Làm thế nào mà những cây rau khúc bé bằng lại có thể giữ được sự sống của chúng trong đất suốt một năm trời qua mưa bão, nắng gió và đến một ngày lại thức dậy tràn đầy sự sống như thế?”.

Suy nghĩ, cảm nhận: Khi mỗi mùa rau khúc nở, trong tôi lại vang lên một câu hỏi, ám ảnh tâm trí suốt mấy chục năm trời. Theo tôi, đó là một câu hỏi đơn giản đến mức hình như chẳng có ai một lần đặt câu hỏi đó trong cuộc đời mình. Thế nhưng, với câu hỏi ấy, người đọc hiểu rằng, tôi là một con người đặc biệt. Con người ấy luôn không ngừng băn khoăn trước trạng thái sống kì lạ, bí ẩn và đầy màu nhiệm của thiên nhiên, hoa cỏ. Làm thế nào… lại có thể… như thế? kết thành một mạch suy tư triền miên, không dứt. Điều ấy cũng cho ta biết thêm, tôi còn là trái tim sâu sắc và nhạy cảm, nhân hậu và tinh tế, không nguôi đau đáu trước những kín nhiệm mơ hồ trên đồng đất quê hương, nơi có dòng sông, ngôi nhà và người bà xiết bao yêu quý.

Câu 5. Viết đoạn văn (khoảng 8 đến 10 câu) ghi lại cảm xúc về người bà yêu quý của em.

Click vào đây để xem đáp án

Tham khảo: Bà – người phụ nữ em yêu quý nhất đời – là biểu tượng của tình thương bao la và đức hi sinh thầm lặng. Trong đôi mắt bà, đen láy và sâu như hồ nước mùa thu, ẩn chứa biết bao câu chuyện về đời, về người mà bà đã trải qua. Bàn tay gầy guộc, chai sạn của bà từng ngày nâng niu, vỗ về em bằng hơi ấm dịu dàng không gì sánh được. Dẫu em có thất bại hay đạt được thành công, bà vẫn luôn là điểm tựa phía sau, âm thầm động viên và khuyên nhủ. Mỗi lời bà nói nhẹ như sương sớm nhưng lại ngấm sâu, gieo vào tim em những hạt giống yêu thương và kiên cường. Thời gian trôi, mái tóc bà bạc thêm, nhưng tình yêu em dành cho bà lại càng sâu nặng. Bà không chỉ là người thân yêu mà còn là nguồn sáng dẫn đường, giúp em biết sống nhân hậu và mạnh mẽ giữa cuộc đời.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *