Đọc hiểu văn bản: Bao giờ cho tới ngày xưa?

Đọc văn bản:

Bao giờ cho tới ngày xưa?

Ngày xưa bao giờ cũng đẹp, kể cả “ngày xưa” rộn rã tiếng cười hay “ngày xưa” có giọt khóc u hoài. Vì đó là ngày xưa của trời xanh mây trắng, của hồn nhiên, chưa biết màu trời có khi dông và vị đời còn khi đắng. Ngày xưa êm ấm bên mẹ. Ngày xưa em ngồi xích đu, đánh khăng đánh đáo chơi chuyền chơi bi. Ngày xưa kỳ vĩ, thỏa sức phóng tưởng tượng vào cõi ngây thơ. Ngậm một cái tăm nhọn, em là con muỗi. Ngậm một chiếc ống hút, em đã đột nhiên biến thành con voi. Tuyệt vời là thế, ấu thơ trong tôi là…

Thầy tôi dạy: Cõi tri thức của con người như quả bong bóng. Bên trong em là điều em biết. Bên ngoài là điều em chưa biết. Với thời gian, khi em lớn khôn, bên trong phình to ra những điều em biết thì cũng cùng lúc diện tiếp xúc bên ngoài với điều em chưa biết cũng phình to lên gấp bội. Và thế là, càng học càng thấy dốt. Càng có nhiều kiến thức lại càng nhiều khi thấy rợn ngợp trước bao điều em chưa biết. Vậy là em kêu gào: “Ngày xưa ơi!”

Nhưng “ngày xưa” không phải là ông thần đèn, và em chỉ được gọi khe khẽ trong cõi tâm thức duy cảm mà thôi. Còn trong suy tư thực tiễn đầy duy lý mà vẫn gào “ngày xưa ơi” thì thật kỳ dị. Ấy thế mà có đấy. Cả hàng ngàn năm phong kiến, xã hội thối nát là do đường lối đương thời và thế là hạng nho sĩ quần thần cứ mơ tưởng, tiếc nuối mãi về một xã hội ngày xưa thời vua Nghiêu vua Thuấn. Nghiêu Thuấn là ai, thời đó là thời nào, họa chăng chỉ có trong niềm mong mỏi ảo vọng mà thôi.

Hôm nay đây, nhiều người cứ tiếc thương mãi cây đa, giếng nước, con đò. Nhưng ngay cả một đứa trẻ con ở nông thôn cũng biết được rằng nước máy về làng sẽ trong lành hơn nước giếng, chiếc cầu bắc qua sông sẽ tuyệt hơn con đò ngang… Một nông thôn “lúc chiều về giục nắng nương khoai, trâu bò về giục mõ xa xôi” là một nông thôn đẹp, nên thơ, nhưng cứ giữ mãi một nông thôn nghèo và buồn như vậy sao? Và thế thì biết bao giờ mới hoàn thành công nghiệp hóa nông thôn đây?

“Con người ngày xưa tốt”. “Xã hội ngày xưa tuyệt”. Thói thường, con người ta hay thương nhớ ngày xưa, mặc dù ngày xưa chỉ là bản thảo của hôm nay. Nếu cứ “duy cựu” thì hai chữ ĐỔI MỚI sẽ có vị trí nào trong sự nghiệp của dân tộc chúng ta hôm nay? Ngay cả em nữa, khi em đang cầm trên tay một tờ báo mà dung lượng thông tin tâm hồn và trí tuệ dù có gấp mười lần ngày xưa thì cũng không ít bạn hoài cổ, kêu ca là không bằng ngày xưa. Có thể giải thích điều này bằng một cơ chế tâm lý phức tạp với ba lý do chính:

1 – Tính cải biên của trí nhớ.

2 – Biểu sai lạc của sự đánh giá.

3 – Sự khẳng định của nhân cách.

Vậy thì bao giờ cho tới ngày xưa? – Câu trả lời là không bao giờ. Không ai tắm hai lần trên cùng một dòng sông.

“Trung thành với truyền thống không có nghĩa là quay về với những thế kỷ đã tàn lụi để ngắm một dãy dài những bóng ma, mà trái lại, đem hết sức mình tiến về phía tương lai, như dòng sông chỉ có chảy ra biển mới gọi là trung thành với ngọn nguồn của nó”.

(Theo Gửi em mây trắng, Đoàn Công Lê Huy, NXB Kim Đồng, 2016, tr. 15-19)

Đọc hiểu văn bản: Bao giờ cho tới ngày xưa?

Thực hiện các yêu cầu:

Câu 1. “Ngày xưa” trong kí ức của tác giả đẹp bởi những kỉ niệm nào?

Click vào đây để xem đáp án

“Ngày xưa” trong kí ức của tác giả đẹp bởi những kỉ niệm vui buồn, những ảnh hình thơ mộng như “trời xanh mây trắng”, “màu trời khi có dông”, những trò chơi thuở nhỏ (xích đu, đánh khăng đánh đáo, chơi chuyền, chơi bi), bởi những tháng ngày “êm ấm bên mẹ”, bởi những tưởng tượng ngây thơ…

Câu 2. Tác giả đánh giá những người “trong suy tư thực tiễn đầy duy lý” mà chúng ta “vẫn gào “ngày xưa ơi”” là gì?

Click vào đây để xem đáp án

Theo tác giả, “trong suy tư thực tiễn đầy duy lý mà vẫn gào “ngày xưa ơi” thì thật kỳ dị”.

Câu 3. Văn bản đề cập đến nội dung gì?

Click vào đây để xem đáp án

Nội dung của văn bản: Khẳng định việc giữ gìn những giá trị truyền thống phải đi liền với sự phát triển theo xu thế hiện đại, nhớ về quá khứ tươi đẹp, êm đềm nhưng cũng rất cần phải xây đắp cho hiện tại và tương lai thêm giàu mạnh.

Câu 4. Anh/Chị có đồng tình với ý kiến cho rằng ngày xưa chỉ là bản thảo của hôm nay không? Vì sao?

Click vào đây để xem đáp án

Đúng, tôi đồng ý với quan điểm rằng “ngày xưa chỉ là bản thảo của hôm nay”. Điều này là vì khi nhìn lại quá khứ, chúng ta thường có xu hướng lãng mạn hóa và lọc lẻ những kí ức tốt đẹp nhất. Tuy nhiên, thực tế là cuộc sống trong quá khứ cũng chứa đựng nhiều khía cạnh khó khăn và thách thức giống như hiện tại. Chúng ta cần nhìn nhận quá khứ một cách khách quan và không nên mơ mộng quá mức về những “ngày xưa” hoàn hảo mà thực ra chỉ là những kí ức được làm đẹp qua thời gian. Thay vào đó, chúng ta cần tập trung vào hiện tại và tương lai, để tiến lên phía trước và tạo ra những thay đổi tích cực cho cộng đồng và xã hội.

Câu 5. Hãy viết một đoạn văn (khoảng 200 chữ), trình bày suy nghĩ của anh/chị về ý kiến được tác giả dẫn lại trong bài viết thuộc phần Đọc hiểu: “Trung thành với truyền thống không có nghĩa là quay về với những thế kỷ đã tàn lụi để ngắm một dãy dài những bóng ma, mà trái lại, đem hết sức mình tiến về phía tương lai, như dòng sông chỉ có chảy ra biển mới gọi là trung thành với ngọn nguồn của nó”.

Click vào đây để xem đáp án

Trung thành với truyền thống không đơn thuần là ngoái nhìn về quá khứ, mà còn là hành trình tìm hiểu thấu đáo cội nguồn và ý nghĩa của những giá trị đã được gìn giữ qua nhiều thế hệ, để từ đó vận dụng vào đời sống hôm nay và mai sau. Sự trung thành ấy cần đi kèm với tinh thần linh hoạt, sáng tạo nhằm xây dựng những cách tiếp cận mới mẻ, phù hợp với bối cảnh hiện đại. Một trong những biểu hiện rõ nét là việc “làm mới” truyền thống, tức không chỉ sao chép một cách rập khuôn mà phải biết thổi vào đó hơi thở của thời đại, giữ vững tinh hoa nhưng vẫn tạo ra sức sống mới, hấp dẫn hơn. Đồng thời, trung thành với truyền thống còn gắn liền với ý thức phát triển, nghĩa là không chỉ trân trọng và bảo tồn những gì đã có mà còn sẵn sàng thích ứng với đổi thay của thế giới. Đặc biệt, việc kết nối giữa thế hệ đi trước và thế hệ trẻ là cầu nối quan trọng để truyền thống tiếp tục được nuôi dưỡng và phát huy. Như vậy, trung thành với truyền thống không phải là sống mãi trong quá khứ, mà là biết trân quý giá trị cốt lõi, đồng thời linh hoạt sáng tạo để truyền thống ấy tỏa sáng trong hiện tại và trường tồn cùng tương lai.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *