Đọc bài thơ sau và thực hiện theo yêu cầu bên dưới:
XUÂN XƯA CÓ MẸ
Xuân chợt đến cho mai vàng rợp ngõ
Nắng dịu dàng muôn hoa cỏ đưa hương
Ngắm bạn bè khoe áo mới trên đường
Con giận dỗi thu mình trong góc tối
Mẹ vỗ về lệ mặn ướt đôi môi.Đau đớn quá mẹ rời xa con vội
Mất mẹ rồi con khóc mấy xuân qua
Còn đâu nữa để vòi quà áo Tết
Để bàn tay mẹ vuốt ve trìu mến
Để ngụp lặn trong lòng mẹ mông mênh.Mùa xuân nữa lại về trên dương thế
Con chạnh lòng nhớ mẹ thuở xuân xưa
Một nén hương trong đêm đón giao thừa
Con thức trắng lặng nghe lòng hiu quạnh
Con không mẹ như buồm trắng mong manh.(Lê Thị Kiều Nga, Tập san Lương Thế Vinh 1995)
Chú thích:
– Tác giả Lê Thị Kiều Nga là một cây bút nữ từng có những sáng tác giàu cảm xúc, sâu lắng về tình mẫu tử và những kỷ niệm tuổi thơ.
– Bài thơ “Xuân xưa có mẹ” là một tác phẩm tiêu biểu được đăng trên Tập san Lương Thế Vinh năm 1995, phản ánh nỗi nhớ thương da diết dành cho người mẹ đã khuất, đồng thời khắc họa những ký ức ấm áp, thiêng liêng về mái ấm gia đình. Lê Thị Kiều Nga với lối viết giản dị, chân thành nhưng thấm đẫm tình cảm đã chạm đến trái tim người đọc, đặc biệt là những ai từng trải qua mất mát và cô đơn trong những dịp sum vầy như ngày Tết. Thơ của bà là tiếng lòng của một người con hiếu thảo, khắc khoải hướng về cội nguồn yêu thương.
Câu 1. Xác định thể loại của bài thơ trên?
Câu 2. Chỉ ra cách gieo vần ở khổ thơ thứ 3 của bài thơ trên?
Câu 3. Xác định và nêu tác dụng của biện pháp tu từ được sử dụng trong hai câu thơ sau:
“Xuân chợt đến cho mai vàng rợp ngõ
Nắng dịu dàng muôn hoa cỏ đưa hương.”
Câu 4. Em hiểu câu thơ cuối “Con không mẹ như buồm trắng mong manh” như thế nào?
Câu 5. Tình cảm và thái độ của em đối với mẹ sau khi cảm nhận nội dung bài thơ đã thay đổi như thế nào?
Câu 6. Viết đoạn văn (Khoảng 200 chữ) ghi lại cảm nghĩ của em về khổ thơ cuối của bài thơ “Xuân xưa có mẹ” của Lê Thị Kiều Nga ở phần đọc hiểu.