Đọc đoạn ngữ liệu sau và trả lời câu hỏi:
Mẹ tôi sinh tôi ở thành phố, lúc tôi được bố mẹ cho về quê thì ông nội tôi đã mất rồi. […] Bà dẫn tôi ra vườn, đến cạnh cái bể đựng nước, chỉ vào cây mít:
– Ông mất từ ngày nó chưa ra quả.
Tới giữa vườn, bà trỏ cây nhãn:
– Lúc ông đi, nó mới cao bằng cháu.
Ra bờ ao, có cây sung cành lá rùm ròa, thân cây ngả ngả, nhoài là là, xòa lá cành xuống gần mặt nước, bà kể:
– Cây này ông trồng, rồi ông uốn nó xuống để cho cá ăn sung. Bố cháu ngày bé cứ cưỡi lên thân cây như cưỡi ngựa ấy. Có bận lăn tòm xuống ao, ướt như chuột.
[…]. Nhìn sang bên kia, viền quanh bờ ao là cả một bờ tre bao kín.
– Tre ông trồng đấy – bà bùi ngùi – ông định làm lại cái bếp. Tre chưa kịp đảnh cây thì ông ra đồng nằm.
Mộ ông kề bên mảnh ruộng hai sào của nhà giữa cánh đồng. Vi vu gió là gió. Lui vào phía trong bờ ao vài bước chân, là cây táo ngọt, quả nhon nhon bằng đầu ngón tay giữa của trẻ con, ăn ngọt đến no thì thôi. Bà bảo:
– Táo có gai, nhưng quả nó lành. Muốn ăn phải chọc cho rơi xuống, không trèo được, không lo trẻ bị ngã. Vì thế ông trồng cho vui vườn.
Vườn của ông theo lời chỉ dẫn của bà tôi, có nhiều thứ cây.
[…]. Vào vườn, tôi nhớ đến ông và tự hình dung ra ông đã trồng cây, cặm cụi vun xới ra sao. Dù chỉ hoàn toàn là tưởng tượng, nhưng bóng hình ông không thể nhạt nhòa khi cây vườn còn mãi mãi xanh tươi. Cảnh trí và sự sắp đặt các loại cây, từng loại cây đều là có chủ định và có khoa học. Tết đến, hoa mận nở trắng. Đầy vườn lá xanh non. Sang xuân, thì hoa bưởi, hoa chanh, hoa nhãn. Mẫu đơn thì đơm bông cả bốn mùa. Các Tết được sống ở quê, đêm giao thừa nào bà tôi cũng đặt một mâm cúng lên mặt bể nước để vái vọng trời đất và mời ông trở về vui với con cháu cho cây vườn đỡ nhớ, cho cửa nhà yên vui…
Đến tận bây giờ tôi không sao quên được. Mảnh vườn ấy là Vườn ông – Vườn xuân…(Vườn ông vườn xuân, Phong Thu, NXB Kim Đồng, 2015, tr.83 – 86)
Câu 1. Văn bản sử dụng ngôi kể nào?
Câu 2. Theo văn bản, vì sao ông tôi trồng cây táo trong vườn?
Câu 3. Nêu tác dụng của phó từ trong câu văn sau:
Vào vườn, tôi nhớ đến ông và tự hình dung ra ông đã trồng cây, cặm cụi vun xới ra sao.
Câu 4. Nhận xét về tình cảm của nhân vật tôi dành cho người ông của mình.
Câu 5. Từ văn bản, em rút ra bài học gì về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên?
Câu 6. Từ văn bản trên, hãy viết đoạn văn (khoảng 100 chữ) nêu cảm nhận của em về một chi tiết thú vị trong đoạn trích Vườn ông vườn xuân ở phần đọc hiểu.
tôi rất vui khi được thấy các đề đọc hiểu này và cũng như cảm thấy mình phấn khởi lên biết mấy. Thật vinh dự khi được xem nhưng đề đọc hiều này, nó giép tôi mở rông tầm mắt sáng tạo và khả năng tư duy logic. Nhà văn Victor Hugo từng nói: “Trên đời này, không có gì mạnh hơn một ý tưởng đã đến thời điểm của nó.” Phải chăng ý tưởng ấy chính là sự nhận thức về những bài học giá trị, một khía cạnh quan trọng trong việc định hình cuộc sống và tương lai của mỗi con người? .Cuộc đời mỗi con người là một cuốn nhật ký. Mỗi chúng ta viết lên những trang sách có niềm vui, cũng có nỗi buồn, có thành công, cũng có thất bại. Trên hành trình để hoàn thiện cuốn nhật ký cho riêng mình,chúng ta cần phải có được tình yêu với môn ngữ văn. Để rồi khi khép lại cuốn nhật ký mỗi người đều thấy mãn nguyện, tự hào.”Nam Cao từng khẳng định: “Văn chương làm cho cuộc sống thêm phong phú và đáng sống.” Thật vậy, văn học không chỉ phản ánh hiện thực mà còn mang đến cho người đọc những bài học sâu sắc về cuộc đời, về con người. Đến với “Chí Phèo”, chúng ta thấy rõ hơn điều này…””Trong cuộc sống, ước mơ và hy vọng là động lực giúp con người vượt qua khó khăn. “Hãy luôn ước mơ và tin rằng mọi điều đều có thể” – câu nói ấy đã trở thành nguồn cảm hứng cho biết bao thế hệ. Đọc “Tắt đèn” của Ngô Tất Tố, ta càng thấm thía giá trị của những ước mơ bình dị…””William Wordsworth từng viết: “Thiên nhiên không bao giờ phản bội trái tim yêu nó.” Quả thật, thiên nhiên luôn là nguồn cảm hứng vô tận cho các nghệ sĩ. Đến với chùm thơ thu của Nguyễn Khuyến, ta như lạc vào một không gian thanh bình, tĩnh lặng của làng quê Việt Nam…”