Đọc hiểu truyện: Tướng về hưu (Nguyễn Huy Thiệp)

Đọc đoạn trích:

[…] Khoảng năm… cha tôi về làng lấy vợ. Chắc chắn cuộc hôn nhân này không do tình yêu. Mười ngày nghỉ phép bề bộn công việc. Tình yêu đòi hỏi điều kiện, trong đó thời gian cũng cần.
Khi lớn lên, tôi chẳng biết gì về cha mình cả. Tôi chắc mẹ tôi hiểu về cha tôi cũng ít. Cả đời cha tôi gắn với súng đạn, chiến tranh.
Tôi đi làm, lấy vợ, sinh con. Mẹ tôi già đi. Cha tôi vẫn đi biền biệt. Thỉnh thoảng cha tôi cũng ghé về nhà, nhưng những lần về đều ngắn. Cả những bức thư cha tôi gửi về cũng ngắn, dầu rằng dưới những dòng chữ, tôi biết ở đấy ẩn chứa nhiều tình thương cùng với âu lo.
Tôi là con một, tôi đã chịu ơn cha tôi về đủ mọi mặt. Tôi được học hành, được du ngoại. Cả những cơ sở vật chất gia đình cũng do cha tôi lo liệu. Ngôi nhà tôi ở ven nội, xây dựng trước khi cha tôi về hưu tám năm. Đấy là một biệt thự đẹp nhưng khá bất tiện, tôi đã xây cất dựa theo thiết kế của một chuyên gia kiến trúc trứ danh, bạn của cha tôi, ông này đại tá, chỉ thạo việc xây doanh trại.
Năm bảy mươi tuổi, cha tôi về hưu với hàm thiếu tướng.
Mặc dầu biết trước, tôi vẫn ngỡ ngàng khi cha tôi về. Mẹ tôi đã lẫn (bà hơn cha tôi sáu tuổi), vì vậy thực ra ở nhà chỉ có mình tôi có những tình cảm đặc biệt với sự kiện này. Mấy đứa con tôi còn bé. Vợ tôi biết ít về ông, vì hai chúng tôi lấy nhau khi mà cha tôi đang bặt tin tức. Bấy giờ đang có chiến tranh. Tuy thế, ở trong gia đình, cha tôi bao giờ cũng là hình ảnh của niềm vinh dự, tự hào. Cả ở trong họ, trong làng, tên tuổi cha tôi cũng được mọi người ngưỡng vọng.
Cha tôi về nhà, đồ đạc đơn sơ. Cha tôi khỏe. Ông bảo: “Việc lớn trong đời cha làm xong rồi!” Tôi bảo: “Vâng”. Cha tôi cười. Tâm trạng xúc động lây sang cả nhà, mọi người chuếnh choáng đến nửa tháng trời, sinh hoạt tùy tiện, có hôm mười hai giờ đêm mới ăn cơm chiều. Khách khứa đến chơi nườm nượp. Vợ tôi bảo: “Không để thế được”. Tôi cho mổ lợn, đi mời họ hàng làng nước đến để chia vui. Làng tôi tuy gần thành phố nhưng mà tập tục nông thôn còn giữ. Đúng một tháng sau, tôi mới có dịp ngồi với cha tôi bàn chuyện gia đình[…].

(Nguyễn Huy Thiệp, Tướng về hưu, https://vanvn.vn)

Đọc hiểu truyện: Tướng về hưu (Nguyễn Huy Thiệp)

Câu 1. Văn bản trên được viết theo phong cách ngôn ngữ nào.

Click vào đây để xem đáp án

Phong cách ngôn ngữ nghệ thuật/ nghệ thuật

Câu 2. Nêu nội dung chính của văn bản?

Click vào đây để xem đáp án

Văn bản kể lại việc “cha tôi” – một vị tướng – về hưu trước sự ngỡ ngàng, lạnh lùng của những người thân trong gia đình.

Câu 3. Chỉ ra và nêu hiệu quả của biện pháp tu từ trong câu văn: “Mẹ tôi đã lẫn (bà hơn cha tôi sáu tuổi), vì vậy thực ra ở nhà chỉ có mình tôi có những tình cảm đặc biệt với sự kiện này.”

Click vào đây để xem đáp án

– Sử dụng biện pháp tu từ chêm xen, được tách biệt bằng dấu ngoặc đơn: “bà hơn cha tôi sáu tuổi”.
– Hiệu quả: Biện pháp tu từ chêm xen có tác dụng biểu cảm, giúp bổ sung thông tin về nguyên nhân tuổi tác cao dẫn đến sự lú lẫn ở người mẹ, khiến cho sự trở về của người cha ít đặc biệt với những thành viên khác trong gia đình (ngoài “tôi”).

Câu 4. Qua văn bản, anh/chị có nhận xét gì về nhân vật “cha tôi”?

Click vào đây để xem đáp án

HS đưa ra lời nhận xét của mình về nhân vật “cha tôi”.
Có thể là:
– Từng là một người lính dũng cảm, sẵn sàng xả thân, cống hiến đời mình vì độc lập tự do của đất nước.
– Là người luôn quan tâm, lo lắng cho những người thân trong gia đình.
– Là tấm gương sáng trong mắt mọi người; là niềm tự hào của gia đình, họ hàng…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *