Đọc hiểu truyện: Lũ trẻ đường tàu

Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới:

Bây giờ mẹ lúc nào cũng rất bận với việc viết lách. Bà đã gửi đi nhiều phong bì dài màu xanh những tác phẩm của mình và cũng nhận được những phong bì lớn đủ cỡ đủ màu. Thỉnh thoảng bà thở dài khi mở phong bì và nói, “Lại một truyện quay về ngủ. Ôi không, ôi không!”.
Những lúc đó bọn trẻ rất buồn.
Thỉnh thoảng bà hươ hươ một phong bì mà nói, “Hoan hỏ, hoan hô, một biên tập viên sáng suốt. Ông ta đã nhận truyện của mẹ, bằng chứng đây.”
Thoạt đầu bọn trẻ nghĩ rằng “bằng chứng là bức thư của biên tập viên sáng suốt kia, nhưng rồi chúng hiểu ra rằng bằng chứng là tập giấy nhỏ dài in truyện của mẹ.
Cứ khi nào có một biên tập viên sáng suốt là có bánh nho cho bữa trà.
Một hôm Peter xuống làng mua bánh nho để đánh dấu sự sáng suốt của một biên tập viên cho truyện Trái đất của trẻ em thì nó gặp trưởng ga.
Peter cảm thấy không thoải mái bởi vì giờ nó đã có thời gian nghĩ lại về vụ mỏ than. Thằng bé không thích chào trưởng ga, như người ta thường làm với bất kì ai mình gặp trên đường làng vắng vẻ, bởi vì nó cảm thấy mặt nóng bừng, nóng đến cả hai tai khi nghĩ rằng có thể trưởng ga không thèm nói chuyện với đứa ăn cắp than. “Ăn cắp” là một từ xấu, nhưng Peter cảm thấy từ ấy đúng. Nên nó nhìn xuống, im lặng.
Nhưng chính trưởng ga đã mở lời “Chào cháu” khi ông đi qua. Peter đáp lại, “Cháu chào ông”. Rồi cậu nghĩ, “Có thể bạn ngày ông không nhận ra mình. Không thì ông đã chẳng lịch sự thế.”
Cảm giác mà ý nghĩ đó gây ra quả là không dễ chịu. Và cậu chạy theo trưởng ga mà chưa biết mình sẽ làm gì. Ông đã đứng lại khi nghe tiếng giày vội vã của Peter thậm thịch trên đường. Cậu chạy lại gần ông, thở hổn hển với đôi tai đó tía như mào gà, và nói, “Cháu không muốn ông lịch sự với cháu khi gặp cháu nếu ông không biết cháu là ai.”
“Sao?” trưởng ga không hiểu.
“Cháu nghĩ có thể ông không biết chính cháu là người đã lấy than,” Peter tiếp tục, “Khi ông nói “Chào cháu”. Nhưng đúng là cháu. Cháu xin lỗi”.
“Dào ôi,” trưởng ga nói, “ông hoàn toàn không để bụng chuyện mấy viên than quý hóa kia đâu. Chuyện qua rồi còn để bụng làm gì nữa. Mà cháu đi đâu vội thế?”
“Cháu đi mua bánh nho cho bữa trà,” Peter đáp.
“Ông cử tưởng là gia đình cháu không có điều kiện,” trưởng ga nhận xét.
“Đúng thế ông ạ” Peter tự tin đáp. “Nhưng nhà cháu luôn luôn có dăm ba đồng nửa xu cho bữa trà mỗi khi mẹ bán được một câu chuyện hay bài thơ hay đại loại thế.”
“Ồ”, trưởng ga thốt lên, “thế mẹ cháu viết truyện có phải không?”
“Hay nhất trong số những truyện ông từng đọc nhé,” Peter đáp.
Mua sản phẩm bán chạy nhất
“Hẳn cháu rất tự hào có người mẹ thông minh như thế?”
“Văng, nhưng hồi mẹ chưa phải thông minh như thế thì mẹ thường chơi với chúng cháu nhiều hơn.”
“À,” trưởng ga nói, “giờ ông phải đi có việc. Các cháu cứ đến ga thăm nhà ông khi nào các cháu muốn nhé. Còn về than, nó là một từ mà – ồ, không, không, chúng ta không bao giờ được đề cập đến nữa, nhớ chưa?”
“Cảm ơn ông,” Peter nói. “Cháu rất mừng là mọi việc giữa chúng ta đã rõ ràng.” Và nó đi qua cầu vào làng mua bánh, cảm thấy như trút được gánh nặng vẫn mang theo trong lòng kể từ cái đêm bàn tay ông trưởng ga túm áo nó khi nó đang lấy than.

(Edith Nesbit, Lũ trẻ đường tàu, Nguyễn Tâm dịch, NXB Hội Nhà văn, 2019)

Đọc hiểu truyện: Lũ trẻ đường tàu

Câu 1. Đoạn trích trên thuộc kiểu văn bản nào?
A. Văn bản tự sự.
B. Văn bản miêu tả.
C. Văn bản nghị luận.
D. Văn bản thông tin.

Click vào đây để xem đáp án

Đáp án: A

Câu 2. Trong đoạn trích, câu chuyện được kể ở ngôi thứ mấy?
A. Ngôi thứ nhất.
B. Ngôi thứ hai.
C. Ngôi thứ ba.
D. Phương án A và phương án B đều đúng.

Click vào đây để xem đáp án

Đáp án: C

Câu 3. Theo em, ai là nhân vật chính trong đoạn trích trên?
A. Bác trưởng ga.
B. Mẹ.
C. Biên tập viên.
D. Peter.

Click vào đây để xem đáp án

Đáp án: D

Câu 4. “Bằng chứng” mà người mẹ nêu ra trong đoạn trích là cái gì?
A. Bức thư của biên tập viên sáng suốt.
B. Tập giấy nhỏ dài in truyện của mẹ.
C. Phong bì dài màu xanh.
D. Bánh nho cho bữa trà.

Click vào đây để xem đáp án

Đáp án: B

Câu 5. Những chi tiết nào miêu tả tâm trạng của Peter khi cậu nghĩ lại về vụ mỏ than?
A. Cảm thấy không thoải mái không thích chào trưởng ga.
B. Cảm thấy mặt nóng bừng, nóng đến cả hai tai.
C. Nhìn xuống, im lặng.
D. Phương án A, B và C đều đúng.

Click vào đây để xem đáp án

Đáp án: D

Câu 6. Trong đoạn trích, từ “cảm thấy” xuất hiện mấy lần?
A. 2 lần.
B. 3 lần.
C. 4 lần.
D. 5 lần.

Click vào đây để xem đáp án

Đáp án: C

Câu 7. Nhưng nhà cháu luôn luôn có dăm ba đồng nửa xu cho bữa trà mỗi khi mẹ bán được một câu chuyện hay bài thơ hay đại loại thế.
Các từ in đậm trong câu văn trên đây thuộc kiểu từ loại nào?
A. Số từ.
B. Danh từ.
C. Động từ.
D. Tính từ

Click vào đây để xem đáp án

Đáp án: A

Câu 8. Theo em, bác trưởng ga trong đoạn trích là một người như thế nào?
A. Giàu trải nghiệm, hiểu tâm lí trẻ em.
B. Biết tôn trọng và giữ thể diện cho người khác.
C. Lịch thiệp, tinh tề, nhân hậu.
D. Phương án A, B và C đều đúng.

Click vào đây để xem đáp án

Đáp án: D

Câu 9. Theo em, từ cảm thấy trong đoạn trích có tác dụng gì trong việc thể hiện tâm lí, tính cách nhân vật Peter?

Click vào đây để xem đáp án

– Trong đoạn trích, từ cảm thấy xuất hiện đến bốn lần, tức là tâm trạng/ý nghĩ ấy tự nảy sinh, xuất phát bởi một day dứt nội tâm.

– Nó giúp nhà văn gợi tả chân thực và sống động tâm trạng xấu hổ, day dứt, ân hận và cả nỗi âu lo, sợ hãi của Peter.

– Những trạng thái tâm lí này cũng giúp ta thêm yêu, thêm quý Peter, một cậu bé giàu lòng tự trọng.

Câu 10. Cháu rất mừng là mọi việc giữa chúng ta đã rõ ràng. Theo em, việc đã rõ ràng trên là việc gì? Qua sự việc đó, em có cảm nhận gì về tính cách các nhân vật?

Click vào đây để xem đáp án

– Cháu rất mừng là mọi việc giữa chúng ta đã rõ ràng, là câu nói kết thúc đoạn hội thoại giữa Peter với bác trưởng ga về việc Peter đã lấy than khi trước. Mọi việc ở đây, theo Peter, là chuyện cậu đã thú nhận hành vi lấy than của mình và nói lời xin lỗi với bác trưởng ga, còn bác trưởng ga thì nhắc nhở Peter là không bao giờ được đề cập đến nữa.

– Qua sự việc này, ta thấy cả hai nhân vật đều có những nét đẹp nhân cách hết sức đáng quý. Peter hồn nhiên, thành thực, giàu lòng tự trọng. Bác trưởng ga lịch thiệp, tinh tế và nhân hậu.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *