Đọc đoạn trích:
Vinh (trích)
[…] Ta đã ở đây, sau bao nhiều đắng chát
Để có Vinh trong trẻo sớm mai này
Sông Lam dịu dàng một dải lụa đang bay
Sông đã hết những ngày sóng cuộn
Những địa đạo dưới chân núi Quyết
Đã ngủ quên trong cây trái xanh ngời
Bên ngôi đền quyện khói sương lưng núi
Ta ngắm nhìn một thành phố đang trôiMỗi ô cửa dưới kia ôm chứa một phận đời
Mỗi tiếng còi xe một vui – buồn đang tới
Em của ta ơi, em việc gì phải vội
Cuộc đời này không thể hết xôn xao
Em đã xanh lên trong nắng lửa gió Lào
Và đã chín khi dịu dàng anh đến
[…] Ta đã yêu Vinh như trót đã yêu người
Những lo lắng, điên rồ, những bình yên, khắc khoải
Luôn tự hỏi, dù tin vào mãi mãi
Những câu hỏi cổ xưa mà như mới ban đầu
Nếu một ngày không yêu nhau nữa
Ta phải làm gì để có thể quên nhau?(Phạm Thùy Vinh, Vinh phố của tôi, NXB Nghệ An, 2023, tr.12 – 13)
Câu 1: Xác định thể thơ của đoạn trích.
Câu 2: Trong đoạn thơ thứ nhất, thành phố Vinh được miêu tả qua những từ ngữ, hình ảnh nào?
Câu 3: Nêu tác dụng của biện pháp tu từ so sánh được sử dụng trong hai dòng thơ dưới đây:
Ta đã yêu Vinh như trót đã yêu người
Những lo lắng, điên rồ, những bình yên, khắc khoải
Câu 4: Anh/chị có đồng tình với góc nhìn “Em của ta ơi, em việc gì phải vội/ Cuộc đời này không thể hết xôn xao” của tác giả không? Vì sao?