Đọc đoạn trích từ văn bản Cô Gió mất tên và thực hiện các yêu cầu:
Bố, mẹ Đào đều đi công tác vắng. Chỉ còn hai bà cháu ở nhà. Trời nóng hầm hập. Bà ốm, nằm trên một cái giường tre. Bà không ăn được gì. […] Thấy Đào cứ luôn tay quạt, bà nắm lấy tay Đào và bảo:
– Thôi, con nghĩ đi, bà không nóng lắm đâu.
– Cháu không mỏi tay đâu, bà cứ để châu quạt.
[…]
Từ ở nơi xa có Gió đã nghe tiếng và biết hết mọi việc. Cô vội vàng chạy đến giúp Đào một tay. Đến cửa sổ nhỏ nhà Đào, cô dừng lại một giây rồi từ từ thổi hơi mát vào giường bà. Vì đối với người ốm mà làm mạnh quá thì nguy hiểm. Hai bà cháu chợt nhận ra cô Gió, bà tươi tỉnh hẳn lên:
– Đào ơi, có gió rồi, con nghỉ tay đi. Ôi, cô Gió thật là tốt quá! Bà cứ tỉnh cả người.
Đào nghỉ tay quạt và nhìn thấy mồ hôi trên trán bà dần dần biến đi đâu mất. Bà có vẻ khỏe ra, bà bảo:
– Bà thấy hơi đói, chiều nay con nấu cháo cho bà ăn nhé!
– Vâng! Đào vừa nói vừa thầm biết ơn cô Gió.
Cô Gió thổi quanh quẩn ở nhà Đào cho tới khi bà Đào khỏi ốm, cô Gió mới ra đi. Trước khi đi cô còn lưu luyến quanh Đào:
– Chào bạn Đào, chào bạn Đào, tôi đi đây. Khi nào bạn cần, bạn cứ gọi tôi, tôi sẽ đến giúp bạn ngay…
Đào chưa kịp chào và cám ơn cô thì cô đã đi xa rồi.
(Xuân Quỳnh, Những truyện hay viết cho thiếu nhi, Nxb Kim Đồng, Hà Nội, 2019, tr. 8-9)

Câu 1. Liệt kê lời của các nhân vật trong đoạn trích:
– Người bà: …….
– Cháu Đào: …….
– Cô Gió: …….
Click vào đây để xem đáp án
Liệt kê lời của các nhân vật trong đoạn trích:
– Người bà:
+ Thôi, con nghỉ đi, bà không nóng lắm đâu.
+ Đào ơi, có gió rồi, con nghỉ tay đi. Ôi, cô Gió thật là tốt quá! Bà cử tỉnh cả người.
+ Bà thấy hơi đói, chiều nay con nấu cháo cho bà ăn nhé!
– Cháu Đào:
+ Châu không mỏi tay đâu, bà cứ để cháu quạt.
+ Vâng!
– Cô Gió: Chào bạn Đào, chào bạn Đào, tôi đi đây. Khi nào bạn cần, bạn cứ gọi tôi, tôi sẽ đến giúp bạn ngay…
Câu 2. Xác định từ loại của các các từ in đậm trong đoạn trích trên.
Click vào đây để xem đáp án
Các từ: vội vàng, tươi tỉnh, quanh quẩn, lưu luyến thuộc từ loại động từ.
Câu 3. Những chi tiết nào miêu tả hành động của Đào, khi bà ốm? Cảm nhận của em về Đào từ những chi tiết đó.
Click vào đây để xem đáp án
Khi bà ốm cũng là thời điểm bố mẹ Đào đi công tác xa nhà, trời nóng hầm hập, không một ngọn gió. Trong cả đoạn trích, hành động của Đào được miêu tả một lần, qua một chi tiết gọn: Đào cứ luôn tay quạt. Chỉ một chi tiết ấy thôi đã cho ta cảm nhận được tình cảm yêu thương, lo lắng, đầy trách nhiệm của Đào đối với bà. Lúc này, tâm trí Đào chỉ nghĩ đến chuyện mang tới cho bà cảm giác mát lành, dễ chịu từ bàn tay đưa quạt đều đặn, khéo léo, chan chứa thương yêu của mình.
Câu 4. Lời chào của cô Gió ở phần cuối đoạn trích gợi cho em suy nghĩ gì?
Click vào đây để xem đáp án
Trong đoạn trích, cô Gió là hình tượng nhân vật được nhân cách hóa, có hành động và ngôn ngữ như con người. Sau khi từ từ thổi hơi mát vào giường bà, rồi ở lại thổi quanh quẩn ở nhà Đào cho tới khi bà Đào khỏi ốm, cô Gió mới từ biệt hai bà cháu Đào ra đi. Lời nói của cô Gió thể hiện chân thực và xúc động tình cảm của cô đối với bà cháu Đào. Chỉ trong một câu văn, cụm từ chào bạn Đào điệp lại hai lần, tạo nên giọng điệu thân thương, trìu mến. Lời chào ấy chứa đựng biết bao tình cảm nhớ nhung, lưu luyến. Tiếp sau là lời dặn dò tỉ mỉ, ân cần: Khi nào bạn cần, bạn cứ gọi tôi, tôi sẽ đến giúp bạn ngay. Với cô Gió, được giúp đỡ bà cháu Đào thật sự là một niềm hạnh phúc. Cô luôn sẵn sàng trở lại, bất kì lúc nào Đào cần đến sự giúp đỡ của cô. Hình tượng cô Gió, neo lại trong lòng bạn đọc, là một nhân vật với những nét đẹp đáng quý: thiết tha ân tình và tràn đầy vị tha.
Câu 5. Trong vai cô Gió, em hãy viết đoạn văn (khoảng 8 đến 10 câu) kể lại hành động giúp đỡ bà cháu Đào của cô.
Click vào đây để xem đáp án
Tham khảo đoạn văn: Cô Gió tự nhiên nhận thức được sự cần thiết, cô lao mình đến nhà Đào. Nhìn bà ốm yếu trên giường, cô biết mình có thể giúp ích. Cô không thổi quá mạnh, chỉ từ từ thổi hơi mát vào giường. Đào và bà cảm nhận được sự dịu dàng của cô. Cô Gió không chỉ mang lại không khí mát mẻ mà còn làm tươi tỉnh tâm hồn bà. Trải qua những phút giây nhẹ nhàng, cô Gió đã giúp bà Đào vượt qua cơn nóng bức và bệnh tình. Đào biết ơn vì sự giúp đỡ của cô Gió, còn cô Gió, trước khi rời đi, để lại lời hứa luôn sẵn sàng quay lại nếu Đào cần.