Đọc văn bản sau:
Hy vọng và nguyện vọng không thể lẫn lộn với nhau được. Chúng ta có thể mang cùng một lúc hàng ngàn nguyện vọngđủ loại nhưng hy vọng thì chỉ một mà thôi. Chúng ta mong muốn người mình đang đợi sé đến đúng giờ, mong muốn đỗ kì thi, hay mong cho Ruanda tìm được nền hòa bình… đây đều là những nguyện vọng cá nhân.
Hy vọng lại khác hẳn. Nó có liên quan mật thiết với ý nghĩa cuộc sống. Giả sử cuộc sống hoàn toàn không có đích đến nào, mà chỉ là chuyển giao một cơ thể thối rữa xuống lòng đất thì sống để làm gì chứ? Hy vọng, chính là tin rằng trong cuộc đời có ý nghĩa nào đó.
Hy vọng chẳng liên quan gì đến học lực, tiền bạc, hay danh dự. Có thể coi hy vọng là bản chất của chúng ta, cũng chính là lòng yêu thương lẫn nhau, là con đường dẫn đến tình yêu và niềm kiêu hãnh của bản thân cũng như người khác. Nếu con cho rẳng cứ tiếp tục giận dỗi mẹ giúp được con thì con cứ làm vậy đi. Nếu dó là cách con bảo vệ niềm kiêu hãnh của bản thân thì đương nhiên con phải làm hế rồi. Nhưng rốt cuộc chúng ta biết đâu lại đề là những người ngày còn bé vì muốn thể hiện mình không nhận được đủ tình yêu từ mẹ, mà kiên quyết từ chối cái kem mẹ mua cho dù rất thích. Con hiểu không? Để thể hiện sự ghét bỏ, chúng ta chẳng biết cách nào ngoài từ chối những thứ chúng ta yêu thích, và rồi chúng ta đều là những người bị tổn thương.
(Dù con sống thế nào , mẹ cũng luôn ủng hộ con- Gong Ji Young, NXB Thời đại 2014, tr 134)
Câu 1. Xác định thể loại đoạn trích.
Câu 2. Chỉ ra luận đề của đoạn trích.
Câu 3. Em hiểu ý kiến: Để thể hiện sự ghét bỏ, chúng ta chẳng biết cách nào ngoài từ chối những thứ chúng ta yêu thích, và rồi chúng ta đều là những người bị tổn thương như thế nào?
Câu 4. Nêu hiệu quả của phép tu từ liệt kê trong câu văn sau: Chúng ta mong muốn người mình đang đợi sé đến đúng giờ, mong muốn đỗ kì thi, hay mong cho Ruanda tìm được nền hòa bình… đây đều là những nguyện vọng cá nhân.
Câu 5. Rút ra thông điệp có ý nghĩa nhất với em khi đọc đoạn trích trên.