Đọc đoạn văn bản sau và trả lời câu hỏi:
Nếu mỗi con người sống trên Trái Đất này là một hạt giống thì gia đình chính là vườn ươm với nguồn dinh dưỡng là tình yêu thương dạt dào. Tình cảm gia đình là một món quà quý giá nhất mà mỗi người chúng ta có được.
Trước hết, gia đình là cha mẹ, ông bà, anh chị em, họ hàng. Họ là bậc sinh thành, là những người không tiếc công sức tiền của chỉ mong bạn nên người. Họ là những người yêu thương bạn với một tình cảm thiêng liêng nhất, chân thật nhất mà xã hội ngoài kia không thể nào mang lại. Khi còn bé, gia đình là nơi nuôi dưỡng tâm hồn bằng những điều hay lẽ phải mà ông bà dạy dỗ, là mái ấm che chở, bao bọc đầy vững chãi, bao dung và là nơi mà ta cất tiếng chào “oa oa” đầu tiên với cuộc đời. Để rồi sau này khi trưởng thành và già đi, gia đình là nguồn năng lượng nâng đỡ ta những khi gục ngã, là điểm tựa vững chắc mỗi khi yếu lòng và là nơi luôn dang rộng vòng tay chào đón chúng ta trở về.
…Chúng ta luôn được cha mẹ vun đắp tình yêu thương từ bé nhưng khi lớn lên ta dần quên đi thứ tình cảm cao đẹp ấy mà chạy theo những mối quan hệ hư vô ngoài xã hội. Dần dần ta trở nên khó chịu, gay gắt với cha mẹ và khiến cho không khí gia đình bất hòa. Hãy nghĩ cha mẹ đã mất bao nhiêu tháng năm để dạy ta đi, dạy ta cách cầm muỗng để nhận lại những câu nói cằn nhằn khi chúng ta mất vài phút để chỉ họ cách sử dụng điện thoại thông minh. Hoặc khi người cha phải làm việc ngoài trưa nắng gắt để đổi lại giấc ngủ trưa mát mẻ cho con. Chỉ vì nhịp sống quá nhanh của xã hội mà ta đã dần quên đi những sự hy sinh thầm lặng ấy. Để rồi khi vấp ngã, khi gặp sóng gió, gia đình chính là bến đỗ an toàn nhất và chính tình yêu thương ấy sẽ là đôi cánh giúp ta tiếp tục hành trình vươn xa. Như J.H.Pame nói :”Dù nơi đó có tồi tàn đi chăng nữa nhưng không có nơi nào có thể so sánh bằng gia đình”, hãy biết trân trọng món quà vô giá này.
Chúng ta có rất nhiều nơi để đến và đi nhưng tuyệt nhiên chỉ có duy nhất một nơi để trở về. Nơi mà trái tim cảm thấy được yêu thương, trân trọng, nơi mà tâm hồn được an yên, thả lỏng, nơi mà không một ai phán xét, câu nệ, nơi mà mọi người đối xử với nhau chân thành và chân thật nhất, nơi mà chúng ta gọi là gia đình!(Theo Kim Phụng, http://thamvantamly.org.vn/chuyen-muc-cuoc-song-tinh-cam-gia-dinh)
Câu 1: Xác định phong cách ngôn ngữ và phương thức biểu đạt chính của văn bản.
Câu 2: Theo tác giả, gia đình có ý nghĩa, vai trò gì với mỗi người từ khi ta còn bé cho đến khi trưởng thành và già đi?
Câu 3: Cho biết nội dung văn bản bàn về vấn đề gì? Từ đó, đặt nhan đề cho văn bản.
Câu 4: Anh/ chị rút ra được bài học gì từ văn bản trên?