Đọc hiểu NLXH: Bầu trời có muôn vì sao

Đọc văn bản:

Bầu trời có muôn vì sao

Ấu thơ, ấu thơ kì diệu, sức tưởng tượng mới bay bổng làm sao! Sự lãng mạn mới vô bờ bến làm sao. Bạn hãy thử nhìn và nghe một em bé mẫu giáo nói: “Mẹ ơi, hôm nay con vừa ăn thịt năm con khủng long và hai con cá sấu.” (Bé đang hể hả kể về thành tích “tiêu diệt” những viên kẹo gôm chip chip hình dạng những con thú).

“Mẹ ơi, ngày mai con sẽ làm hoàng tử cứu mẹ, mẹ đừng khóc nữa…”

Nếu nghĩ như nhà bác học Nguyễn Trường Tộ và Pascal, lịch sử nhân loại như một đời người, thì tuổi mẫu giáo thật kỳ vĩ và bay bổng như thần thoại, như cổ tích của con người thời cổ đại vậy.

Bất hạnh thay, khi ta càng lớn, càng “già” thì tính thực tế ngày càng chiếm chỗ và đôi khi sự lãng mạn còn bị chế giễu. Đó là một nhầm lẫn đáng tiếc. Trong tình yêu của giới trẻ bây giờ, người ta nói mãi về sự lựa chọn giữa một anh chàng đi xe xịn, ăn mặc mốt và một anh chàng mặc áo ông bố, quần ông chú, đội mũ “tào phớ”, đi dép đứt quai (bán ve chai sẽ được tiền dây đồng nhiều hơn tiền nhựa và dễ bị… sét đánh!) nhưng trong túi đút đến ba cái thẻ thư viện. Tôi tin anh chàng “tào phớ” rồi sẽ qua Paris sẽ vào vũ trụ mặc dù hôm nay anh ta đi bộ. Sự lựa chọn của tuổi trẻ nếu chỉ thiên về thực tế sẽ là một thảm họa. Bởi còn lãng mạn mới còn việc để làm, còn lý tưởng để mà hướng tới, còn khát vọng để mà kiếm tìm chỗ đứng trong tương lai. Chỉ nhìn thực tế, có nghĩa là chỉ thỏa mãn cái hiện tại, nghĩa là cằn cỗi, là dấu chấm hết.

Nếu nhìn xuống dưới đất thì bạn sẽ lựa lối cho đôi chân có lợi, bạn sẽ nhặt được của rơi, sẽ tránh giẫm phải “mìn dẻo” của vài ba chú chó. Nhưng nếu nhìn xuống đất bạn chỉ nhìn được khoảng cách bất quá hai mét. Nếu ngước nhìn trời cao bạn sẽ có một khoảng cách vô tận khoảng cách đó mới làm nên chiều cao của một đấng nam nhi như Napoleon từng nói.

Nếu loài người chỉ nhìn xuống thì họ sẽ chỉ tạo ra được những chiếc xe bốn bánh phỏng sinh học các loài côn trùng, muông thú. Nhưng họ đã nhìn lên trời, đã thấy loài chim và họ đã biết bay lên, bay xa. Để đưa người vào vũ trụ thoát nạn nhân mãn, để đón người ngoài Trái Đất trong tình hữu nghị hoặc để chiến đấu với họ nếu phải giành nhau không gian sinh tồn. Hãy nhìn lên bầu trời cao, bạn sẽ thấy muôn vàn vì sao và biết đâu có một vì sao nào đó sẽ mang tên bạn.

(Theo Một chú bé và một người cha, Đoàn Công Lê Huy, NXB Kim Đồng, 2016, tr. 102-105)

Đọc hiểu NLXH: Bầu trời có muôn vì sao

Thực hiện các yêu cầu:

Câu 1. Theo bài viết, sự lãng mạn là thuộc tính của lứa tuổi nào?

Click vào đây để xem đáp án

Theo bài viết, sự lãng mạn là thuộc tính của thời ấu thơ (“Ấu thơ, ấu thơ kì diệu, sức tưởng tượng mới bay bổng làm sao! Sự lãng mạn mới vô bờ bến làm sao.”).

Câu 2. Tác giả cho rằng nếu loài người nhìn xuống dưới đất thì sẽ chỉ thấy những gì?

Click vào đây để xem đáp án

Theo tác giả, nếu chỉ nhìn xuống dưới đất, loài người sẽ chỉ “nhìn được khoảng cách bất quá hai mét”, “chỉ tạo ra được những chiếc xe bốn bánh phỏng sinh học các loài côn trùng, muông thú”.

Câu 3. Hình ảnh “vì sao” trong văn bản tượng trưng cho điều gì?

Click vào đây để xem đáp án

Hình ảnh “vì sao” trong văn bản tượng trưng cho những mơ mộng, lãng mạn, cho trí tưởng tượng xa xôi, cho khát vọng vươn cao, bay xa.

Câu 4. Anh/Chị có đồng tình với ý kiến cho rằng “còn lãng mạn mới còn việc để làm, còn lý tưởng để mà hướng tới, còn khát vọng để mà kiếm tìm chỗ đứng trong tương lai” không? Vì sao?

Click vào đây để xem đáp án

Có, tôi đồng tình với ý kiến đó. Lãng mạn, lý tưởng và khát vọng là những yếu tố quan trọng để tạo ra ý nghĩa và động lực trong cuộc sống. Chúng giúp con người không ngừng phấn đấu và tiến bộ, không bao giờ ngừng mơ ước và khao khát thành công.

Câu 5. Từ văn bản đọc hiểu trên, hãy viết một đoạn văn (khoảng 200 chữ), trình bày suy nghĩ của anh/chị về ý kiến cho rằng: “Phải chăng chúng ta chỉ cần nhìn xuống đất hoặc nhìn lên trời cao?”.

Click vào đây để xem đáp án

Tham khảo đoạn văn: Ý kiến “Phải chăng chúng ta chỉ cần nhìn xuống đất hoặc nhìn lên trời cao?” gợi cho ta suy ngẫm về cách con người định hướng và sống có ý nghĩa. “Nhìn xuống đất” là khi ta chú ý đến những điều gần gũi, thực tế, từng bước nhỏ trong cuộc sống để đi qua con đường dài mà không vấp ngã. Mỗi bước chân chắc chắn sẽ giúp ta tiến gần hơn tới mục tiêu. Nhưng nếu chỉ cúi nhìn xuống đất, ta sẽ dễ quên mất bầu trời cao rộng. “Nhìn lên trời cao” là khi ta mở lòng với những ước mơ, hy vọng, tưởng tượng và sáng tạo. Chính sự ngước nhìn ấy giúp con người cảm nhận vẻ đẹp của cuộc sống, khát vọng cống hiến và không ngừng vươn lên. Tuy nhiên, cuộc sống không chỉ đòi hỏi sự thực tế hay mơ mộng đơn thuần mà cần sự hài hòa giữa cả hai. Ta vừa phải giữ đôi chân trên mặt đất, vừa nuôi dưỡng khát vọng trên bầu trời, và đôi khi ngoái lại phía sau để chiêm nghiệm, rút ra bài học từ chặng đường đã qua. Đó mới là cách để sống trọn vẹn, tiến bước vững vàng mà vẫn giữ trong tim những ước mơ lớn lao

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *