Đọc văn bản sau:
Rễ sâu ai biết là hoa
Xoắn đau núm ruột làm ra nụ cười.
Im trong lòng đất rối bời
Chắt chiu từng giọt, từng lời lặng im.
Uống từng giọt nước đời quên
Ăn từng thớ đá dựng nên sắc hồng
Nở rồi, trông dễ như không
Một vùng sáng đọng, một vùng hương bay.
Tụ, tan màu sắc một ngày
Mặt trời hôm, mặt trời mai ngoảnh cười
Bắt đầu từ rễ em ơi!
(Chế Lan Viên, Rễ … hoa)

Thực hiện các yêu cầu:
Câu 1. Bài thơ trên được viết theo thể thơ nào?
Click vào đây để xem đáp án
Bài thơ trên được viết theo thể thơ lục bát.
Câu 2. Xác định phong cách ngôn ngữ văn bản trên.
Click vào đây để xem đáp án
Phong cách ngôn ngữ nghệ thuật
Câu 3. Xác định phương thức biểu đạt chính văn bản trên.
Click vào đây để xem đáp án
Phương thức biểu đạt chính văn bản: biểu cảm
Câu 4. Để tạo nên hoa, hình tượng rễ trong bài thơ đã phải trải qua những gì?
Click vào đây để xem đáp án
Trong bài thơ, để làm ra hoa, rễ đã phải:
+ xoắn đau núm ruột
+ chắt chiu từng giọt
+ uống từng giọt nước đời quên
+ ăn từng thớ đá.
Câu 5. Qua sự nhọc nhằn của rễ, bài thơ gợi nhớ tình cảm đạo lí gì?
Click vào đây để xem đáp án
Qua sự nhọc nhằn của rễ, bài thơ gợi nhớ tình cảm đạo lí của cha ông, đó là uống nước nhớ nguồn, ăn quả nhớ kẻ trồng cây, biết ơn với người đã cưu mang, giúp đỡ ta trong cuộc sống là một phẩm chất cần thiết.
Câu 6. Nêu tác dụng nghệ thuật của một biện pháp tu từ có trong đoạn trích.
Click vào đây để xem đáp án
– Biện pháp tu từ: Nhân hóa, ẩn dụ, liệt kê:
Rễ – Xoắn đau núm ruột, Chắt chiu từng giọt, uống từng giọt nước đời quên, ăn từng thớ đá, …
– Tác dụng:
+ Nhấn mạnh: khẳng định sự hi sinh, đau khổ, chắt chiu .. của rễ để những bông hoa khoe sắc, khoe hương, điểm tô cho đời.
+ Làm cho đoạn thơ trở nên sinh động hấp dẫn, giàu giá trị biểu cảm.
+ Thái độ tác giả: Ca ngợi sự hi sinh thầm lặng của rễ, đồng thời nhắc nhở chúng ta sống phải biết nhớ ơn, thủy chung, nghĩa tình.
Câu 7. Anh/chị hiểu như thế nào về lời khuyên nhủ “Bắt đầu từ rễ em ơi!”?
Click vào đây để xem đáp án
Câu thơ “Bắt đầu từ rễ em ơi!”, muốn nói đến sự hi sinh, đau đớn, vất vả, cực nhọc của rễ trong lòng đất để những bông hoa kia khoe sắc hương, điểm tô cho cuộc sống. Tác giả đề cao sự hi thầm lặng của rễ. Đồng thời, thể hiện sự nhắn nhủ, chúng ta sống phải biết thủy chung, nghĩa tình, và biết ơn nguồn cội, nhớ ơn người đã cưu mang và giúp đỡ ta.